sao mà lúc nào cũng cố gắng phải cười để đêm về lặng lẽ khóc là sao??? e hok hỉu nổi mình nữa chắc là con người e đã chết cách đây 5 tháng dùi, hok còn là e trước đây nữa dùi :sad: :sad: e vẫn nhớ cái bàn tay đó, cái bần tay to dó đã nắm chặt cái bàn tay bé nhỏ của e lại cho khỏi lạnh, nhưng bây giờ nó đâu dui` e hok tìm thấy bàn tay đó nữa dui`
:
: e ghét a gọi e là H2 nhưng giờ muốn đc nge lời nói đó cũng hok còn nữa, nó đã trở về quá khứ mất dùi . Tại sao nó hok thể tiếp diễn nữa, vì a đã hok con yêu e nữa hay vì cái gì??? e cảm thấy chán nản với cs này lắm dùi, e hok còn sức để đi tiếp nữa, lúc nào cũng phải cười, phải cố tỏ ra vui vẻ nhưng nó chả để làm gì cả.
"bỗng 1 ngày gió bỗng hận mây
gió đưa mây đi khắp chân trời góc bể
mây chỉ pùn mà lặng thinh hok nói
để đêm về lặng lẽ hóa thành mưa"
a nhớ e đã hỏi a 1 câu rằng " nếu a la gió, e là mây thì a có hận mây hok??" a vẫn chưa trả lời e, a kêu a pùn nhưng sao a hok nói, hok tâm sự vs e. A bít hok a mà pùn thì e còn bùn hơn a rất rất nhìu. E nói e ghét a nhất trên đời, nhưng a đâu có hiểu, e càng ghét a thì e lại khóc, mà khóc thì....
e muốn quên nhưng sao khó quá ak. a bảo vs e là " e cứ coi như a đã chết dùi đi" tại sao lại phải coi ng` sống như ng` đã chết hả a??? tại sao lại thế ???? thui dù sao đó là quá khứ hok nên sống trong quá khứ mãi đc, phải sống cho hiện tại và tương lai chứ ,nhưng những ngày tháng đó sẽ là những kỉ niệm đẹp đối vs e, e mong a sẽ tìm đc ng` a ju thực sự và sẽ hạnh phúc